Năm 21 tuổi, vì mang thai ngoài ý muốn, bố đứa bé âm tính, không nỡ bỏ con nên tôi phải làm mẹ đơn thân khi còn đang đi học. Khi con được 2 tuổi, tôi quyết tâm quay lại lớp học. May mắn thay lúc đó có bố mẹ ở bên trông con nên tôi có thể vừa học vừa làm.
Đến khi con tôi 8 tuổi, tôi đã có công việc ổn định. Lúc này tôi quen anh Hùng, quản lý cùng công ty. Dù biết tôi là mẹ đơn thân nhưng anh vẫn bày tỏ tình cảm và dần dần ngỏ lời muốn cưới tôi.
Tôi biết mình có con nhỏ nên hỏi anh có đồng ý ở với con gái tôi không? Anh không ngần ngại trả lời có, anh nói muốn cho mẹ con tôi một gia đình trọn vẹn. Lúc đó, tôi cảm thấy mình thật may mắn, sau một thời gian dài đen tối của tuổi trẻ.
Ảnh minh họa: Internet
Mấy ngày trước khi về với chồng, con gái tôi nhất quyết đòi ở nhà bà ngoại và không chịu về. Con bé cũng nói: “Tôi không thích theo mẹ, tôi chỉ thích ở với bà ngoại.”. Điều này thực sự làm tôi ngạc nhiên và bối rối.
Con gái tôi là một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện và biết suy nghĩ. Tôi vẫn nhớ những ngày chỉ có hai chúng tôi, tôi bận rộn làm việc, dù muốn mẹ chơi cùng nhưng bé không hề nghịch ngợm, phá phách. Cô bé lặng lẽ chơi một mình, đợi mẹ làm việc xong. Vì vậy, khi nghe tôi nói thích anh Hùng, anh cũng ngây thơ cười nói: “Nếu mẹ thích chú Hùng thì Ly cũng sẽ thích chú!”.
Nhưng bây giờ con tôi nói không muốn sống với vợ chồng tôi. Nghe vậy, Hùng chỉ an ủi tôi: “Có lẽ anh không đủ tốt để cô ấy tin tưởng. Đừng lo lắng, sau đám cưới chúng ta sẽ từ từ đưa đứa bé về nhà.”.
Đêm trước ngày cưới, tôi đến thăm con gái vì nghe tin cháu vừa đỡ sốt. Cô gái nhìn thấy tôi và ngập ngừng không nói gì. Tôi dỗ dành hỏi con: “Lý không thích mẹ lấy chồng phải không? Sau khi mẹ lấy chồng, Ly có ghét mẹ không? “Con không ghét mẹ… Nhưng nhưng nhưng…”.
Thấy con ngập ngừng, tôi biết con đang giấu điều gì đó. “Trước khi chia tay với mẹ tôi không có bí mật gì, về sau cũng sẽ không có bí mật gì.”
Nghe tôi nói vậy, cô ấy thả lỏng người, nói từng chữ khiến tôi thấy buồn: “Bà ngoại nói phải để mẹ đi lấy chồng, còn Ly phải về với bà ngoại vì chú Hùng không muốn Ly về sống với mẹ. Ly chỉ mong mẹ được hạnh phúc. Nhưng Ly nghĩ… nếu sau này mẹ em không hài lòng khi sống với chú Hùng thì mẹ có thể về sống với Ly cũng được.”
Hóa ra ngay từ đầu Hùng đã không muốn ở cùng con gái tôi. Bố mẹ thương con gái chưa một lần được mặc váy cưới nên phải dặn con đừng theo mẹ để con được hạnh phúc. Con gái tôi nghe vậy chỉ biết nếu ở với bà ngoại thì mẹ sẽ vui. Anh không thể tưởng tượng được mình sẽ cô đơn đến thế nào nếu không có mẹ…
Tôi cảm thấy tim mình đau nhói. Tôi ném chiếc váy cưới mới toanh chưa mặc lần nào vào thùng rác. Người phụ nữ như tôi một mình nuôi con thì không cần người chồng ích kỷ đó. Hoặc có thể tôi ích kỷ, tôi chỉ muốn một người đàn ông có thể chấp nhận và yêu thương cả tôi và con tôi. Nhưng có lẽ điều đó rất khó khăn, không người đàn ông nào có thể yêu thương một đứa con không phải của mình. Thật là một điều may mắn khi họ có thể chấp nhận việc tôi là một bà mẹ đơn thân.
Ảnh minh họa: Internet
Nhưng với tôi, điều may mắn nhất là sinh ra được đứa con chưa một lần được nhìn thấy cha. Con này hiểu chuyện và xinh xắn như vậy, sao tôi lại không cảm thấy mình là người mẹ may mắn nhỉ? Hơn nữa, tôi nợ các con quá nhiều, một người cha, một gia đình trọn vẹn… Tôi không thể nợ chúng thêm những năm tháng trưởng thành mà không có tôi bên cạnh…